CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

 Cạm Bẫy Hôn Nhân: Sự Trả Thù Của Tổng Tài


phan 40



Chương 158: Là ai đưa cô về nhà?
 Kiều Nam không để tâm đến, giờ phút này toàn bộ tâm tư của hắn đều nghĩ đến chuyện Tả Tình Duyệt rời đi, đôi lông mày tuấn mỹ nhíu chặt thành một đường,"Không tiện, tôi còn có việc, không rảnh cùng anh tán gẫu!"

 Nói xong, không chút do dự cúp điện thoại, trên mặt tràn đầy lo lắng, không thấy Duyệt Duyệt, nhưng cô lại chưa đến tìm mình!

 Cô sẽ đi đâu? Trong lòng hắn không yên, nghĩ đến bộ dáng mảnh mai của cô, giờ phút này nói không chừng cô đang ở trên đường không biết nên làm gì, sắc mặt của hắn lại càng trầm xuống.

 "Duyệt Duyệt, ngàn vạn lần không được xảy ra chuyện!" Con ngươi màu xanh của Kiều Nam ngưng lại thoáng hiện một tia thâm thúy, không thể xảy ra chuyện! Hắn nhất định phải tìm được cô!

 Trong lòng đã định, nhấn nút, gọi thuộc hạ, hắn không chỉ phải tìm được cô, mà còn phải bằng tốc độ nhanh nhất tìm được cô, nếu cô đã muốn trốn khỏi Cố Thịnh, vậy hắn sẽ tận hết sức lực trợ giúp cô!

 Trong lúc này Cố Thịnh hung hăng quăng điện thoại xuống mặt đất, trên mặt đầy vẻ tức giận.

 "Chết tiệt!"Còn có việc? Có thể có việc gì? Cùng nhau hưởng thụ cảm giác vui vẻ được đoàn tụ?

 Trong đầu hiện ra hình ảnh hai người xấu xa cười hạnh phúc, thân thể đôi nam nữ đang dây dưa khiến cho ánh mắt hắn bỗng trở nên căng thẳng, đáng chết Kiều Nam! Đáng chết Tả Tình Duyệt!

 Không! Không được, hắn không thể để bọn họ được như ý!

 Trong mắt xẹt qua một tia kiên định, cho dù phải bỏ ra tất cả, hắn cũng muốn đấu cùng Kiều Nam!

 Cho dù Duyệt Duyệt hận hắn cũng được, hắn không thể nào nhịn được một ngày không có cô bên cạnh, hắn chỉ muốn đem cô giữ chặt ở bên người!

 . . . . . . . . .

 Trong màn đêm, Tả Tình Duyệt đi trên đường không có mục đích, buổi chiều từ bệnh viện trốn ra được, cô liền giống như một cái xác không hồn, trong đầu không ngừng vang lên giọng nói của Cố Thịnh, ha ha! Hắn cuối cùng vẫn muốn xuống tay!

 Vậy hắn chăm sóc cô trong thời gian qua vì cái gì?

 Hẳn là hắn cố ý tạo ấn tượng giả cho cô! Hắn đã nói, cho dù xóa bỏ đứa nhỏ, cũng phải lừa cô để tiến hành!

 Hắn thật sự tàn nhẫn! Tay nhè nhẹ vuốt ve vị trí dưới bụng, lòng chợt nhói đau!

 "Cục cưng, mẹ đưa con đi, nhưng lại không biết đưa con di đâu!"Tả Tình Duyệt khổ sở nỉ non, nhìn trên đường càng ngày càng ít người qua lại, trong lòng không khỏi bàng hoàng, cô không biết mình nên tìm ai giúp đỡ, trong đầu hiện ra bóng dáng của Kiều Nam, nhưng giây tiếp theo, cô liền loại bỏ, cô không thể gây thêm phiền phức cho Kiều đại ca!

 Huống chi, đi tìm Kiều đại ca, Cố Thịnh cũng sẽ nghĩ tới! Cô sợ Cố Thịnh tìm được cô, sau đó lại như cũ cô trốn không thoát khỏi số mạng!

 "Cục cưng, mẹ không phải cố ý muốn con chịu khổ, mẹ. . . . . Không còn cách nào khác!"

 Trốn cũng đã trốn được, nhưng những ngày tiếp theo phải làm thế nào?

 "Chúng ta nên đi nơi nào đây?" Trong lòng Tả Tình Duyệt nổi lên một tia khổ sở, thế giới lớn như vậy, nhưng cô lại không tìm được chỗ có thể đi.

 Giờ phút này cô vừa mệt vừa đói, đang không biết phải làm sao, một cánh tay đột nhiên cầm tay cô, trong lòng Tả Tình Duyệt cả kinh, theo bản năng ngẩng đầu, nhìn thấy một khuôn mặt giống cô như đúc.

 "Chị. . . . ."Tả Tình Duyệt không thể tưởng tượng nổi thốt lên, cô ấy làm sao có thể tìm được cô?

 "Duyệt Duyệt, tại sao em lại một mình ở bên ngoài? Đã trễ thế này rất nguy hiểm! Chồng em đang tìm em khắp nơi. . . . . Chị đưa em về!" Tả Tình Yên quan tâm nhìn Tả Tình Duyệt, quả nhiên, thời điểm cô nghe được Cố Thịnh đang tìm cô, trên mặt hiện lên một tia hoảng sợ.

 "Em không trở về, không cần đưa em trở về!"Tả Tình Duyệt theo bản năng đẩy tay của cô ra, giống như gặp phải thú dữ, cô thật vất vả trốn ra ngoài, sao có thể lại quay về?

 "Duyệt Duyệt, em làm sao vậy? Hắn rất lo lắng cho em!" Tả Tình Yên khẽ cau mày, ngưng mắt nhìn vào mắt Tả Tình Duyệt, trong mắt xẹt qua một tia dò xét, "Hai người đã xảy ra chuyện gì?"

 "Chị. . . . . Em xin chị, không cần đưa em trở về được không?" Tả Tình Duyệt không muốn nhắc tới chuyện Cố Thịnh muốn xóa bỏ đứa nhỏ, nghĩ tới, trong lòng của cô liền đau thêm mấy phần.

 "Nhưng là. . . . ."

 "Em xin chị!"

 "Vậy em cũng không thể lang thang ở trên đường như vậy!" Ánh mắt Tả Tình Yên chuyển động một cái, "Vậy chúng ta về nhà được không? Mặc dù hiện tại chị đang ở phòng của em, nhưng còn có phòng khách, không thôi chúng ta ngủ chung một phòng cũng được!"

 Trong lòng Tả Tình Duyệt bị đâm đau đớn, căn phòng của cô hôm nay đã trở thành của Tả Tình Yên rồi sao?

 "Không, em không cần!" Trong lòng bị cô đơn nồng đậm lấp đầy, cô tựa như một đứa trẻ bị thế giới vứt bỏ, cơ khổ không nơi nương tựa, không dám nhìn vào ánh mắt hạnh phúc rực rỡ của Tả Tình Yên, Tả Tình Duyệt mở to mắt, "Hắn sẽ tìm được nơi đó!"

 Tâm tư của Cố Thịnh tinh tế từ trước đến giờ, lần trước cô trốn đi, không phải là bị hắn bắt được sao?

 Bây giờ mặc dù không có khống chế tiền bạc của cô, cô vẫn như cũ không chút nghi ngờ năng lực của Cố Thịnh, cho nên, hiện tại ngay cả nhà bà ngoại cô cũng không dám đến.

 Tả Tình Yên thở dài, "Vậy chị dẫn em đến ở phòng trọ nhỏ bên ngoài của chị! Đó là nơi chị ở sau khi trở về, thời gian còn chưa đi nhận thức ba mẹ, cũng tạm được, em tạm thời ở trước, không thể cứ tiếp tục ở trên đường như vậy!"

 Tả Tình Duyệt không thể tưởng tượng nổi nhìn cô, tại sao phải đối tốt với cô như vậy? Hai người mới biết nhau ngày hôm nay không phải sao?

 Giống như hiểu được ý của cô, trên mặt Tả Tình Yên lộ ra một nụ cười,"Chúng ta là chị em! Nghe nói chị em song sinh đều có cảm ứng, nếu không tại sao chị có thể tìm thấy em nhanh như vậy? Chúng ta cũng đã biết nhau từ trong bụng mẹ, không phải sao?"

 Vậy sao? Bởi vì cảm ứng mới tìm được cô sao? Cô nên tin tưởng ‘ chị em sinh đôi ’ này sao?

 Trong lòng của cô vẫn như cũ không xác định được.

 "Em phải nghĩ đến đứa nhỏ trong bụng! Cháu trai cũng không thể cùng chịu khổ với em!" Tả Tình Yên cười khẽ nháy mắt mấy cái, ánh mắt rơi trên bụng của cô, tựa như đang chào hỏi đứa nhỏ trong bụng cô.

 "Làm sao chị biết. . . . ."Tả Tình Duyệt ngẩn ra, chuyện cô mang thai, cũng không có nói cho ba mẹ, cô ấy làm sao biết?

 "Chị đã nói rồi, chúng ta là chị em song sinh!" Tả Tình Yên kiên định nhìn Tả Tình Duyệt, kéo tay của cô, "Được rồi! Chị đáp ứng em, không có sự đồng ý của em, chị nhất định sẽ không tiết lộ hành tung của em cho bất kỳ ai, bao gồm cả ba mẹ! Như vậy em an tâm chứ!"

 Tả Tình Duyệt động lòng, trên thực tế, cô bây giờ cũng không có lựa chọn nào khác, lúc ra ngoài, cô căn bản không mang theo tiền, nếu không đi đến chỗ cô ấy nói, cô thật sự chỉ có thể ở ngoài đầu đường xó chợ!

 "Cám ơn chị!" Tả Tình Duyệt bắt đầu thật lòng cảm ơn người chị này, có thể đây là an bài của ông trời, để cho cô vào lúc này không đến nỗi không tìm được bất kỳ ai giúp đỡ!

 "Chị là chị của em!"Tả Tình Yên lơ đễnh cười cười,"Đi! Chúng ta về nhà!"

 Tả Tình Duyệt chìm đắm trong sự quan tâm của Tả Tình Yên, không phát hiện được trong ánh mắt của Tả Tình Yên khi quay lưng đi chứa đầy sự ghen tỵ, tính toán, được như ý. . . . .



Chương 159: Bất cứ giá nào cũng phải tìm được cô
 Tả Tình Duyệt ngồi xuống bên trái Tình Yên, trải qua mấy ngày ở chung, cô cảm thấy chị của mình là người tốt!
 Không chỉ chăm sóc cô, còn rất thương yêu Bảo Bối của cô, chỉ là món đồ chơi, Đường Yên đã mua không ít đồ chơi cho con cô!

 Đây là nơi cho Tả Tình Duyệt cảm giác an toàn, lúc co gặp khó khăn, là người chi sinh đôi này của cô đưa tay ra, nhìn Tả Tình Yên bận rộn trong phòng bếp, trên mặt Tả Tình Duyệt không khỏi mỉm cười.

 "Chị để em cùng làm với! Chị không cần phải chăm sóc em quá đâu!" Tả Tình Duyệt đi về phía phòng bếp, nhưng vừa dứt lời, Tả Tình Yên liền đẩy cô ra ngoài.

 "Ôi, em là phụ nữ mang thai, cần được nghỉ ngơi, đừng nên làm khổ cháu của chị chứ!" Tả Tình Yên nháy mắt với cô, cảm giác ấm áp trào dâng trong lòng Tả Tình Duyệt, ở đây mấy ngày, Tả Tình Duyệt rất rảnh rỗi, khi ở bên Cố Thịnh, ba bữa cơm cô đều tự tay nấu, không ngờ tới lúc này Tình Yên còn không cho cô bước vào trong bếp.

 Trong đầu hiện ra hình ảnh Cố Thịnh, không biết không có cô ở bên cạnh, ai sẽ nấu cho hắn ăn?

 Nhưng giây sau, cô cảm thấy mình lo thừa, hắn đường đường là tổng tài của Tập đoàn Cố thị, có rất nhiều phụ nữ luôn trực chờ nấu ăn cho hắn!

 "Chị. . . . ." Tả Tình Duyệt trong lòng đau đớn, khẽ vuốt ve bụng.

 "Ừ?"

 "Cám ơn!" Tả Tình Duyệt khóe mắt ngấn lệ, mình thật rất may mắn, trời cao thương tình đã cho cô một người chị sinh đôi!

 Nếu hai người sớm biết nhau thì thật là tốt!

 Nghĩ đến tấm hình mà cô từng nhìn thấy nơi Cố Thịnh, người phụ nữ kia chẳng nhẽ là chị cô. Người mà Cố Thịnh căm hận không nhẽ là chị cô?

 Nếu như Cố Thịnh biết sự thật... chắc chắn sẽ không cưới cô!

 Thật là khó nói, cô không biết mình có nên thay chị chịu đựng sự thù hân của Cố Thịnh hay nói rõ tất cả mọi chuyện.

 Nếu như nói cho Cố Thịnh sự thật, thì cô chẳng phải trở thành kẻ thừa sao?

 "Giữa chị em mình đừng nên nói cám ơn! Em là người thân nhất của chị!" Tả Tình Yên dừng tay, nhìn thẳng vào Tả Tình Duyệt, trong mắt nhu hòa khiến Tả Tình Duyệt ngẩn ra.

 Đúng, chị em cô là những người thân nhất của nhau hơn nữa chị đối xử tốt với cô như vậy. Sao cô có thể trách chị được?

 Trên mặt hiện vẻ tươi vui, gật đầu “ừ, thật may là em còn có chị bên cạnh!"

 Thật may là còn có chị cùng đứa con trong bụng bên cạnh cô!

 Tả Tình Yên nhìn Tả Tình Duyệt vì cảm động mà khóe mắt ửng hồng, hạ mi mắt, che đi sự gian trá, em cô quả thạt là con người rất đơn thuần!

 "Duyệt Duyệt, Cố Thịnh hắn. . . . . Đang tìm em!" Tả Tình Yên đột nhiên mở lời, khi nhắc tới Cố Thịnh, sắc mặt Tả Tình Duyệt trong nháy mắt trở nên tái nhợt.

 Cố Thịnh đang tìm cô?

 Đúng, hắn phải tìm cô! Bởi vì cô đang mang thai một đứa con không nên có mặt trên đời!

 Trong lòng đau nhói, vô thức lui về phía sau, ngay sau đó chợt nghĩ đến điều gì, nắm thật chặt tay Tả Tình Yên, van xin “chị, không thể để Cố Thịnh tìm được em! Cầu xin chị, không thể để anh ấy tìm ra!"

 Tả Tình Yên khẽ cau mày, kéo cô ra khỏi phòng bếp, hai người ngồi trên sofa phòng khách, Tả Tình Duyệt trên mặt hiện rõ sự bất an, đôi tay thật chặt ôm lấy bụng, Tả Tình Yên vừa nhìn cũng đã đoán được.

 "Duyệt Duyệt, lâu nay, chị không dám hỏi em, em nếu coi chị là người thân, liền nói cho chị biết, em cùng Cố Thịnh đã xảy ra chuyện gì?"

 Tả Tình Duyệt đôi mắt chợt sáng, nói cho chị biết, cô có thể nói ra sao?

 Nhìn ánh mắt quan tâm của Tả Tình Yên, chị có vẻ ngoài giống hệt với cô khiến cô hạ sự phòng bị. Cô ấy là chị sinh đôi của Tả Tình Duyệt, là người Tả Tình Duyệt có thể tin tưởng?

 "Anh ấy. . . . . Muốn phá bỏ cái thai trong bụng em!"

 "Phá cái thai trong bụng em?" Tả Tình Yên thốt lên sợ hãi, nhưng trong lòng lại tràn đầy mãn nguyện, cô ta hỏi Tả Tình Duyệt chuyện này, không phải là không biết xảy ra chuyện gì. Thực ra, hai ngày trước cô ta cũng thu lượm được không ít tin tức, hôm nay hỏi, cũng chỉ muốn thăm dò xem mức độ tin tưởng của Tả Tình Duyệt với cô ta đến đâu mà thôi!

 Đúng là không làm cô ta thất vọng!

 Tả Tình Duyệt đã nói cho cô biết chuyện này, cũng đã chứng minh, cô ta đã thành công chiếm được lòng tin của Duyệt Duyệt!

 "Đúng, muốn em phá thai!" Tả Tình Duyệt trong mắt đầy đau khổ, không để ý tới ánh mắt chợt lóe sáng của Tả Tình Yên.

 "Tại sao? Hai người rất hạnh phúc, không phải sao?" Tả Tình Yên đè xuống sự vui sướng trong lòng, lấy được lòng tin chưa đủ, cô ta còn cần nhiều hơn thế.

 "Hạnh phúc?" Tả Tình Duyệt khóe miệng nâng lên khổ sở, nhìn Tả Tình Yên, cô cảm thấy mình như đang soi gương vậy, cảm giác này khiến cô thấy an toàn, cô muốn đem tất cả tâm sự thổ lộ ra.

 Tả Tình Duyệt khó khăn kể lại tất cả, đã tránh đề cập đến những đau khổ mình phải chịu. Tả Tình Yên nghe hết, cô ta cau mày, xem ra Duyệt Duyệt rất yêu Cố Thịnh!

 Cô nên nói Duyệt Duyệt ngốc nghếch sao? Hay nên nói đứa em của cô trong tình yêu quá cố chấp?

 Trong lúc này, Cố Thịnh với Kiều Nam cũng bỏ dở mọi việc, dốc sức tìm kiếm Tả Tình Duyệt, nhưng bọn họ tìm kiếm thế nào cũng không lần ra một chút manh mối.

 Mấy ngày nay làm hai người vô cùng lo lắng, Duyệt Duyệt đã đi đâu?

 Cô thân nữ “liễu yếu đào tơ” ở bên ngoài, nhỡ xảy ra chuyện gì thì biết phải làm sao?

 Cố Thịnh mất đi sự trấn tĩnh thường ngày, khi hắn biết Kiều Nam cũng đang dốc toàn lực tìm kiếm Duyệt Duyệt, trong lòng hắn ghen tỵ chuyển thành bất an, Duyệt Duyệt không có ở bên Kiều Nam!

 Nhưng, trong lòng của hắn càng thêm lo lắng sự an nguy của cô, nếu như ở bên Kiều Nam, ít nhất cô còn được an toàn, sẽ không phải chịu bất cứ sự khổ sở nào, nhưng. . . . . Hiện tại. . . . .

 Hung hăng đấm lên bàn, Cố Thịnh khẽ nguyền rủa, Tả Tình Duyệt, cô rốt cuộc đi đâu?

 Yên lặng đi tới phòng Tả Tình Duyệt, trong không khí còn vương vất hơi thở của cô, nhưng, trong phòng không khí lạnh lẽo, trong đầu hiện ra ánh mắt khiến ai cũng phải thương tiếc của cô.

 "Duyệt Duyệt, em cứ như vậy muốn rời xa anh sao?" Cố Thịnh nhỏ giọng lẩm bẩm, trong giọng nói tràn ngập đau khổ, hắn đã làm đủ mọi cách để giữ cô lại, nhưng vẫn chẳng cản được bước chân của cô?

 "Em muốn thế nào mới có thể trở lại bên anh?" Cố Thịnh khẽ vuốt ve giường của Tả Tình Duyệt, tưởng tượng thấy cô đang nằm ngủ, trong lòng khổ sở, nhưng ngay sau đó lại kiên định “Duyệt Duyệt, dù em đang ở đâu, bất cứ giá nào anh cũng phải tìm được em”



Chương 160: Điện thoại của Duyệt Duyệt
 Tả Tình Duyệt trong lòng đột nhiên nhói đau, giống như có ai đang gọi tên của cô, trống vắng mà xa xôi, cô nghe không rõ đáy là giọng của ai!
 "Duyệt Duyệt, em yên tâm, chị vất vả mới tìm được em, chị sẽ không tha cho ai làm em đau khổ, chị sẽ giúp em. . . . ." Mắt Tả Tình Yên nhìn bụng của cô “giúp em bảo vệ đứa bé này!"

 Tả Tình Duyệt chợt thức tỉnh vượt ra khỏi cảm giác đau khổ vừa đến, trên mặt nở ra nụ cười an ủi “cám ơn chị!"

 Không nên nghĩ tới Cố Thịnh!

 "Đúng rồi, còn có người nữa cũng tìm em!" Tả Tình Yên giống như vừa nhớ ra chuyện gì, liền nói “hắn tìm kiếm em chẳng thua gì Cố Thịnh!"

 Tả Tình Duyệt trong lòng sợ hãi, còn ai tìm cô nữa?

 Trong đầu hiện ra một đôi mắt màu xanh lục, là anh ấy. .

 "Là Kiều đại ca sao?" Tả Tình Duyệt nhỏ giọng, Kiều đại ca cũng tìm cô sao? Hắn nhất định không thấy mình sẽ rất lo lắng!

 "Kiều đại ca? Em cùng cậu chủ của thế giới ngầm có quan hệ gì? Hắn rất quan tâm tới em!" Tả Tình Yên nhìn Tả Tình Duyệt.

 Quan hệ thế nào? Bọn họ giống như bạn bè! Nghĩ đến Kiều Nam có tình cảm với mình, lông mày cô nhíu chặt, cô đoán, sau khi cô bỏ đi, Cố Thịnh sẽ đi tìm Kiều đại ca, hi vọng hắn không gặp điều phiền toái!

 Tả Tình Yên quan sát vẻ mặt cô, nhận thấy điều gì, ánh mắt khẽ dao động “Duyệt Duyệt có phải không tin chị, mới không nodi cho chị biết?"

 "Không, không phải vậy, làm sao như vậy được?" Tả Tình Duyệt khoát tay, chỉ sợ chị cô hiểu lầm, nhìn vẻ mặt có chút không vui của chị, Tả Tình Duyệt thở dài, “Em cùng hắn chỉ là bạn bè mà thôi!"

 "Bạn bè? Bạn bè mà sốt sắng truy tìm em như vậy? Em biết không? Cả thành phố này đang bij lật tung lên nhằm tìm ra em!"

 Tả Tình Duyệt không biết nên giải thích với Tả Tình Yên thế nào, nhưng cô lại sợ chị giận “hắn. . . . . Hình như. . . . . Thích em!"

 "Thích em?" Tả Tình Yên khóe miệng nâng lên một chút ý cười “xem ra em có sức hút khong nhỏ! Cả cậu chủ của thế giới ngầm cũng thích em!"

 "Chị. . . . ." Nghe chị nói như vậy, Tả Tình Duyệt cảm thấy có lỗi, cô từng vô số lần tự hỏi mình, mình rốt cuộc có điểm nào hấp dẫn đàn ông, cô đã kết hôn rồi, sao hắn lại thích cô chứ?

 Nhưng, cô cuối cùng không tìm được đáp án, có lúc, thích một người là không có lý do, giống như cô thích Cố Thịnh vậy!

 "Tốt lắm, không đùa em nữa! Chị nấu canh ngon lắm để chị bưng ra!" Tả Tình Yên cười ra tiếng, đứng dậy đi về phía phòng bếp, xoay người, đôi mắt xinh đẹp thoáng qua sự tính toán.

 Cô ta tưởng chỉ có Cố Thịnh, nhưng không ngờ Duyệt Duyệt cùng Kiều Nam cũng có dây dưa, nếu như vậy thì càng tốt hơn!

 Trong mắt xẹt qua sự ghen tỵ, tại sao hai người đàn ông này đều quan tâm Tả Tình Duyệt đến vậy?

 Liếc Tả Tình Duyệt vẫn đang ngồi sững sờ trên sôpha, Duyệt Duyệt đang nghĩ gì lúc này? Cố Thịnh hay là Kiều Nam?

 Xem ra, Tả Tình Yên lại phải đi điều tra một số việc rồi!

 Khóe miệng lộ ra sự tính toán, Tả Tình Yên đi vào phòng bếp. . . . .

 . . . . . . . . .

 Trong phòng làm việc sang trọng, Kiều Nam lại thêm lần nữa nghe được tin tức khiến hắn thất vọng, đôi mắt màu lục biểu lộ sự tức giận, đem hết sách, văn kiện trên bàn hất tung xuống đất.

 "Tìm một người cũng khó khăn thế sao?" Kiều Nam quát to, mấy ngày rồi, vẫn không có tin củaDuyệt Duyệt, có phải Duyệt Duyệt đã gặp chuyện gì không hay?

 Nghĩ tới đây, sắc mặt của hắn tái nhợt, tay nắm chặt thành đấm, không ngừng tự nói với mình, không có việc gì! Nhất định không có việc gì!

 "Đại ca. . . . . Nơi mà chúng ta có thể tìm đều đã tìm hết rồi, Nhưng vẫn chẳng thấy bóng dáng Tả tiểu thư!"

 Lần đầu tiên thấy Đại ca quan tâm một người phụ nữ đến vậy, bọn đàn em đoán, nếu không tìm được người phụ nữ ấy , chắc chắn cả thành hố này chẳng được yên ổn!

 "Tiếp tục tìm! Những nơi có thể tìm đều đã tìm, vậy thì tìm kiếm những nơi chúng ta không được phép tìm, tóm lại, nhất định phải tìm được cô ấy! Tìm được cô ấy càng nhanh càng tốt!"

 Đôi mắt sắc bén của Kiều Nam híp lại, nhìn bọn thuộc hạ run run rẩy rẩy nghe lệnh đi ra ngoài, đôi mắt chứa đựng nỗi buồn sâu đậm.

 "Duyệt Duyệt, tại sao không đến tìm anh?" Kiều Nam đấm vào mặt bàn, phát ra âm thanh rất lớn, nhưng hắn lại không cảm thấy đau, cô không đến tìm hắn, chứng tỏ cô không tin tưởng hắn sao?

 Căng thẳng trong lòng, nỗi đau đớn lan tràn.

 Đột nhiên, chuông điện thoại vang phá vỡ bầu không khí căng thẳng, Kiều Nam nhíu mày, nhận điện thoại, nghe được giọng nói của người đầu dây bên kia, trên mặt hắn không dấu được sự kích động.

 "Duyệt Duyệt. . . . . Em có khỏe không? Có chuyện gì đã xảy ra? Mau, mau nói cho anh biết em đang ở đâu?" Trong lòng Kiều Nam niềm vui, giọng nói này. . . . . Đúng là của người mà hắn mấy ngày qua lo lắng tìm kiếm Duyệt Duyệt.

 "Kiều đại ca. . . . ." Giọng nói ngừng một chút, nhưng chính tiếng Kiều đại ca, giống như một đao sắc nhọn đâm vào lòng Kiều Nam.

 Cô không khỏe sao? Hay bị ai bắt nạt?

 Đáng chết! Đáng chết hắn hận không thể ở trước mặt cô lúc này, ôm cô vào lòng, cho cô một chỗ dựa vững vàng.

 "Duyệt Duyệt, nói cho Kiều đại ca biết em đang ở đâu, anh lập tức tới đón em" giọng Kiều Nam dịu dàng nhưng ẩn chứa sự khẩn trương. Sợ giọng nói của mình dọa cô sợ nên chỉ dám nói năng nhỏ nhẹ, dịu dàng.

 "Kiều đại ca, anh không phải lo lắng cho em. . . . . Em. . . . . Em không thể nói cho anh biết mình đang ở đâu!"

 "Tại sao? Em không tin anh sao?" Kiều Nam trong mắt ẩn chứa nỗi đau.

 "Không, không phải vậy, em sợ Cố Thịnh tìm được mình!" Tả Tình Duyệt gọi cho Kiều Nam vì biết Kiều Nam đang lo lắng cho mình, cô muốn hắn yên tâm, cô hiện tại rất tốt.

 ". . . . ." Lông mày Kiều Nam nhíu chặt, xét tính cách Cố Thịnh, cho dù Duyệt Duyệt không ở cạnh Kiều Nam, thì Cố Thịnh cũng sẽ cho người giám sát hành động của hắn. Khi Kiều Nam tìm được Duyệt Duyệt, Cố Thịnh cũng biết Duyệt Duyệt đang ở đâu.

 "Kiều đại ca, anh không phải lo lắng em, em thật sự vô cùng tốt!"

 Kiều Nam khóe miệng nâng lên khổ sở, sao hắn có thể không lo lắng cho cô đây? Kể từ khi hắn biết mình thích cô, thì đã không ngừng lo lắng cho cô rồi.


 "Duyệt Duyệt, anh sẽ tìm cách bảo vệ em, hãy chờ anh mấy ngày!" Ánh mắt Kiều Nam kiên định, Duyệt Duyệt bên cạnh hắn, mới là an toàn nhất! Nhưng hắn phải tránh tai mắt của Cố Thịnh.
 Kết thúc cuộc nói chuyện, Tả Tình Duyệt nhìn điện thoại ngẩn người!
 Cô thở dài, xoay người về phòng, sau khi cô đi, một người lặng lẽ đến bên điện thoại. . . .
Phan_1 tap 1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_8
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22
Phan_23
Phan_24
Phan_25
Phan_26
Phan_27
Phan_28
Phan_29
Phan_30
Phan_31
Phan_32
Phan_33
Phan_34
Phan_35
Phan_36
Phan_37
Phan_38
Phan_39
Phan_41
Phan_42
Phan_43
Phan_44
Phan_45
Phan_46
Phan_47 tap 2
Phan_48
Phan_49
Phan_50
Phan_51
Phan_52
Phan_53
Phan_54
Phan_55
Phan_56
Phan_57
Phan_58
Phan_59
Phan_60 end
Phan_Gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
Old school Easter eggs.